Bài đăng

Thơ thẩn cuối tuần   NÓI VỚI CON YÊU                 * Hôm nay ánh nắng chan hòa Hết rồi cái cảnh mưa xa mịt mù Trời dần đang bước vào Thu. Êm như tiếng sáo, lời ru mẹ  hiền                    *** Cho con sống tuổi thần tiên Trong vòng tay mẹ triền miên tháng ngày Những khi con đã ngủ say Lặng nhìn mẹ ngắm con trai của mình                    *** Chao ôi con mẹ thật xinh Giống chàng Hoàng tử cung đình ngày xưa. Thương con biết mấy cho vừa Mong con mau lớn say sưa học hành                      *** Để rồi đến lúc thành danh Nhớ ơn cha mẹ dỗ dành ngày xưa Mẹ cha như thể đò đưa Tháng ngày đâu ngại nắng mưa cuộc đời.                    *** Lá vàng rồi sẽ rụng rơi Mẹ cha rồi sẽ rời xa con mình Con ơn nhớ lấy chữ tình. Sống có đạo lý, đời không khinh mình. ( Tui đó. 20.8.2017 buổi sáng nắng đẹp)
Hình ảnh
Thằng Sợ Vợ                                       (Hai Hùng SG)    Trong đám bạn thời còn đi học của tôi,Thành là thằng đẹp trai nhất lớp, tướng tá của nó thật cân đối, với thân hình ( sáu múi) khi nó cởi trần tập thể dục thì các cô bạn học ngày xưa tròn xoe đôi mắt ngắm nhìn, biết được lợi thế trời cho của mình nên thằng Thành lúc nào nó cũng " làm tình làm tội" các nàng nào lỡ có cảm tình với nó, càng ngày Thành càng ra mặt làm tàng, đôi lúc cả đám ngồi trò chuyện thì Thành nhà ta tỏ vẻ ta đây là người hiểu biết mọi việc trên đời, vì vậy đám bạn tôi dần dà không thích cái tính cách của nó nên một số tách ra chơi riêng, thấy vậy  có hôm tôi  hỏi một thằng Xuân là một đứa trong đám bạn từng là "Cật ruột" với thằng Thành thì được Xuân cho biết :   - Thằng quỷ Thành chẳng những nó tự kiêu mà còn có tật "Nổ" nữa.  Nghe thằng nọ nhận xét thằng Thành như vậy, tôi thắc mắc hỏi lại nó:  - Ông nói thằng Thành nó có cái tật nổ, nhưng tui chẳng biết nó
Hình ảnh
Thơ thẩn               CÔ ĐƠN NỖI NHỚ Em đi rồi tôi ngập chìm nỗi nhớ Niềm cô đơn trăn trở suốt canh dài Từ khi tình đã chấp cánh trên vai Mộng lòng bay, giữa trời không lặng gió                          *** Cuộc tình đôi ta, ôi sao bé nhỏ Lắm chông chênh trên sóng gió cuộc đời Đang yên bình, đâu bổng ở ngàn khơi Con sóng dữ, cuốn trôi mình  trong đó                           *** Thuở ấy, cuộc sống mình tuy khốn khó Tiếng cười đùa đầy nhà nhỏ thân yêu Ta bên nhau hạnh phúc những buổi chiều Nhìn cánh diều bay trong chiều lộng gió                            *** Như gửi gắm tình đôi ta trong đó. Cuộc tình này bé nhỏ lắm yêu thương Vậy mà em nỡ chẳng chút vấn vương. Bỏ tôi ở lại đêm trường hiu quạnh       (Tui đó . 17.8.2017. 17h55 pm )
XÓM GÒ MẢ.                        Hai Hùng SG   Đang ở căn nhà rộng rãi gần mé lộ có xe cộ người qua lại đông đúc , tự dưng ba tôi dọn nhà đi nơi khác, tuổi thơ anh em chúng tôi cảm thấy hụt hẫng xen lẫn cái náo nức trong lòng, hụt hẫng là phải xa những người láng giềng tốt bụng, ông bà Bốn, nhà chú Tư Chuông, chú Thím Hai, và nhất là xa cái tiệm tạp hóa của cô ba Sao trong xóm, và phải xa lủ bạn cùng trang lứa từng chơi đùa, học hành trong khoảng thời gian dài,  ngược lại chúng tôi háo hức vì không biết chỗ ở mới ra sao, nơi đó có những hàng xóm tốt bụng và thân tình như nơi ở cũ không, nhất là có những đứa trẻ như chúng tôi để cùng chơi đùa hay không, những ý nghĩ này nó cứ lẫn quẫn trong tâm trí tôi khiến tôi buồn muốn khóc vì tôi chẳng muốn phải dời đi sinh sống nơi khác.                            ***   Chuyện gì đến rồi sẽ đến, sáng nọ tôi còn chưa thức giấc, má tôi vào phòng "dựng đầu" hết anh em chúng tôi dậy:  - Dậy đi mấy con, sáng trưng rồi mà ngủ nghê g